Tối ngày 21/4/1994, chàng trai Tiểu Triệu và người yêu Tiểu Phương đi dạo trong công viên Tây Sơn. Khoảng 8 giờ tối, cả hai quyết định dừng chân nghỉ ngơi. Bỗng nhiên từ phía sau lưng họ xuất hiện một gã thanh niên trẻ tuổi, hắn giật mất chiếc bông tai của cô gái rồi bỏ chạy. Tiểu Phương đau không nói lên lời, dùng tay giữ chặt một bên tai đầy máu.
Thấy người yêu đang phải chịu đau đớn, Tiểu Triệu không thể giấu đi sự tức giận, vội chạy theo hướng tên cướp kia.
Nhưng anh không bao giờ quay lại với Tiểu Phương nữa.
Sáng sớm hôm sau, cô gái và lực lượng cảnh sát đã tìm thấy Tiểu Triệu sau một đêm tìm kiếm. Thi thể Tiểu Triệu được phát hiện trong một bụi cây cách nơi họ dừng chân hôm trước vài trăm mét.
Tiểu Triệu năm đó 22 tuổi, trên thi thể có hơn 20 vết thương ở đầu, cổ, ngực và bụng do hung khí sắt nhọn gây ra.
Hung khí.
Vài ngày sau, tại thị trấn Nghĩa Kiều, quận Tiêu Sơn cách đó hàng chục km, đã có người phát hiện một mảnh quần áo dính máu trong thùng rác của một gia đình địa phương. Dựa theo manh mối này, cảnh sát quận Tiêu Sơn xác định thiếu niên 17 tuổi họ Nguyễn là nghi phạm lớn nhất của vụ án này.
Nghi phạm họ Nguyễn quê ở Quảng Tây nhưng đến ở nhà họ hàng ở quận Tiêu Sơn để làm việc. Một ngày sau khi sự việc xảy ra, hắn đã rời Tiêu Sơn, trở về Quảng Tây.
Trước khi đến quận Tiêu Sơn, tên này đã từng phạm tội ở quê nhà. Khi đến nơi ở mới, vì không có tiền nên đã quyết định đi tìm mục tiêu cướp của mới. Hôm xảy ra vụ án, hắn mua một con dao gọt trái cây rồi đến công viên Tây Sơn.
Đâm Tiểu Triệu đến chết, hắn kéo xác nạn nhân vào một bụi cây và vứt con dao sang một bên. Sau đó hắn ném chiếc áo dính máu của mình ở một nơi khác rồi lấy trộm 1 chiếc xe đạp để về nhà người họ hàng. Sáng sớm hôm sau, nghi phạm rời thị trấn Nghi Kiều.
Thi thể nạn nhân.
Cảnh sát Tiêu Sơn lập tức đến quê nhà của nghi phạm nhưng hắn đã biến mất không một dấu vết.
Trong hơn 20 năm qua, tên Nguyễn gần như bốc hơi khỏi Trái Đất khi không tìm thấy bất kỳ thông tin nào của hắn.
Sau khi phân tích và suy luận, cảnh sát Tiêu Sơn nhận ra nghi phạm và một người họ Đường đang làm việc tại một công ty ở quận Bảo An, thành phố Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông rất giống nhau. Thêm một thời gian nữa, họ xác nhận họ Đường và nghi phạm Nguyễn là cùng 1 người.
Sau khi gây án, hắn về Quảng Tây vài ngày rồi đến Quảng Đông làm việc và bắt đầu "sự nghiệp" chạy trốn.
Nơi hắn làm việc có hơn 6000 nhân viên và cơ cấu nhân sự phức tạp. Để tránh rút dây động rừng, đội cảnh sát được thành lập vào ngày 10/4/2020 quyết định bí mật điều tra thêm. Cuối cùng họ cũng xác định được ký túc xá nơi nhân viên sống.
Một cảnh sát cho biết: "Ký túc xá này luôn đóng chặt cửa nên chúng tôi không thể chắc chắn liệu tên Nguyễn có Công ty CP dịch thuật miền trung - MIIDtrans Blog ở bên trong hay không. Do đó chúng tôi chỉ có thể ngồi đợi ở một góc". Sau 24 giờ ngồi canh trước ký túc xác, tên Nguyễn cuối cùng cũng xuất hiện.
"Không được di chuyển, chúng tôi là cảnh sát quận Tiêu Sơn!" .
Nghe thấy điều này, nghi phạm bắt đầu run rẩy. Nhưng thay vì đứng yên, hắn cố gắng chống cự. Phải mất một thời gian cảnh sát mới có thể khống chế thành công tên Nguyễn.
Sau này, nghi phạm tiết lộ: Vì đã giết người ở quận Tiêu Sơn nên khi nghe đến cụm từ "Cảnh sát quận Tiêu Sơn" hắn đã rất hoảng sợ, cảm thấy ngày chết của mình đang đến gần. Chính vì thế hắn muốn đấu tranh đến cùng.
Hắn khai nhận, tại Quảng Đông, hắn quen biết một người bạn gái gốc tỉnh Hồ Nam. Hai người sau đó đã kết hôn và sinh được một người con gái. Vợ hắn là người đã giúp nghi phạm có một danh tính mới. Trong nhiều năm qua, tên Nguyễn đã sống bằng danh tính giả mạo này.
Chạy trốn luôn đi kèm với sự sợ hãi và nỗi lo lắng. Tên Nguyễn thường xuyên lui đến các địa điểm giải trí, chôn mình ở vũ trường để trút bỏ tâm trạng căng thẳng và chán nản.
Một thời gian sau, tên Nguyễn ly dị vợ. Người vợ này đã ngoại tình và trốn đi cùng kẻ khác, nhưng vì là một tên tội phạm đang trốn chạy, hắn không thể công khai tố giác 2 người kia.
Tên Nguyễn đã thay đổi rất nhiều công việc. Gần đây, hắn trở thành một kỹ sư IT của công ty sản xuất phụ kiện điện thoại di động ở Thâm Quyến. Thu nhập của hắn cũng tăng lên rất nhiều. Rất cảnh giác và đa nghi, hắn luôn ở trong ký túc xá, thỉnh thoảng mới đến sòng bài giải khuây.
Trong 26 năm qua, nghi phạm không thể về quê cũ, bố mẹ hắn đã hơn 80 tuổi và ký ức về người con trai này đã không còn nữa.
Nghi phạm Nguyễn bị bắt giữ năm 2020, sau 26 năm trốn chạy.
Trái ngược với sự phản kháng quyết liệt lúc ban đầu, sau khi được hộ tống trở về quận Tiêu Sơn, nghi phạm Nguyễn tỏ ra rất bình thản: "Chuỗi ngày sợ hãi cuối cùng cũng đã kết thúc. Tiếp theo là chờ xem mình sẽ sống hay chết sau phán quyết của tòa án".
Trong cuộc thẩm vấn, cảnh sát hỏi về sự hối hận của nghi phạm, hắn đã trả lời: "Hối hận thì chắc chắn là có hối hận rồi, nhưng bây giờ hối hận thì có tác dụng gì chứ?".
Ngày 14/4, cảnh sát quận Tiêu Sơn, thành phố Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc đã tổ chức họp báo nhằm thông tin cho truyền thông về vụ án cướp của giết người 26 năm trước ở Công viên Tây Sơn trên địa bàn.
Anh trai của nạn nhân Tiểu Triệu sau khi nhận được tin báo của cảnh sát đã run run cất lời: " Cảm ơn, cảm ơn các anh... Em trai tôi cuối cùng đã có thể an nghỉ rồi!".
Nguồn: Sina
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét